không có anh - không có em
Thu Giang - Anh Tuấn
không có anh trời buồn giăng mây tím
Sao hững hờ Trăng lẩn trốn nơi đâu
gom lá thu em đốt hết ưu sầu
hong ấm lại lúc tàn canh gió bấc
không có em trời Mây nhiều không nắng
mây nhớ em che nắng Bốn Phương Trời
anh nhớ người như sóng gọi trùng khơi
ngàn năm vẫn nhắn lời trong tiếng vỗ
không có anh lòng nghe như ray rứt
mối u hoài Sao lạc ẩn mưa ngâu
Quỳnh đang tươi cũng vội vã ngả màu
thềm xa vắng con đò mòn mỏi ngóng
không có em nơi này bên cõi vắng
nơi bến bờ xa khuất nẻo chân mây
trăng đêm nay trăng khuyết vẫn đong đầy
rơi xuống đáy tìm nửa vầng cho trọn
không có anh biển ngầm như dậy sóng
triền dốc xa thác đổ những mưa nguồn
giọt sương khuya lạnh lẽo ngậm ngùi tuôn
xa cách mãi chân chim hằn nỗi nhớ
không có em không gian chừng cách trở
cánh thời gian không mở đón chào nhau
biển vắng em biển khóc đến bạc đầu
mưa ray rứt từng giọt sầu rơi mãi...