Ta nhớ nhau nên mây mờ giăng mắc
vạn nỗi buồn day dứt gọi hằng đêm
ánh sao thưa thao thức dọi bên thềm
thương chi để vương hai đầu nỗi
Ta nhớ nhau trăng tựa đầu trên gối
ngắm sao trời muôn lối biết tìm đâu
gọi Ngân giang soi lối bắc nhịp cầu
Tương giang khúc không còn chia hai lối
đời viễnxứ chân chim rời rã mỏi
nhớ chăng ai tình chưa vẹn câu thề
sóng bạc đầu ta vẫn lạc bến mê
tình còn mãi trên sóng dồn xa tắp .
người lạc bước, một khoảng trời xa khuất
cách đại dương che mất lối đi về
đâu bến bờ ngơ ngác giữa cơn mê
ôi nỗi nhớ con thuyền, sao lạnh vắng
em thênh thang phố buồn chiều không nắng
nghe phai phôi sương trắng phủ trong hồn
mây xám buồn về đánh thức hoàng hôn
giọt nước mắt trên môi chừng mặn đắng
đôi tay em vụng về khi bắt gặp
gởi về anh muôn vạn ánh sao băng
TRANG CHU