Hoa Tường Vi
P.M.T
Tôi muốn tình là thác Prenn
Trôi vào em trong đêm huyền thoại
Hoa Tường Vi chưa một lần tôi hái
Tuổi đôi mươi khờ dại mối duyên đầu.
Tôi gọi nàng là Tường Vi
Cánh phấn hồng giăng mi Đà Lạt
Đêm đồi thông sương về xây bờ cát
Dốc đồi Cù ươm tạc lối tình xanh.
Đà Lạt lạnh sao bằng lòng tôi lạnh
Nụ than hồng lóng lánh phút tình xa
Ngủ đi em dòng suối tóc mượt mà
Rồi mai đến ta về xa biền biệt...
Nơi rừng thu Tường Vi buồn da diếc
Prenn lững lờ ôm nuối tiếc về đâu
Làn da nâu em cư ngụ ngọt ngào
Đêm từ tạ gọi về bao hoài niệm.
Tôi ước nàng là thác Prenn
Chảy trong tôi thâu đêm Đà Lạt
Tình đến sau đứng chờ trong ngơ ngác
Đêm Tường Vi để lạc chút hương thầm.
TRANG CHU